Mong thời gian đừng vội, để chúng tôi được sống thêm chút nữa trong mùa chia tay – mùa của tuổi 18, mùa của những điều đẹp đẽ chưa kịp nói thành lời.
Trong bao nhiêu thứ âm thanh hỗn tạp giữa lòng thị trấn, có một thứ âm thanh quen thuộc bỗng đồng loạt réo rắt vang lên. Đó là âm thanh của tiếng ve. Âm thanh báo hiệu mùa hè. Âm thanh ồn ả giục ngày tan trường – ngày của lũ học trò viết nhật ký và bịn rịn chia tay dưới tán bàng xanh, vòm phượng đỏ.
Những ngày cuối năm lớp 12, tiếng ve không còn đơn thuần là âm thanh của mùa hè, mà trở thành tiếng gọi tha thiết của ký ức. Mỗi tiếng ve như đánh thức bao cảm xúc dồn nén – có cả niềm vui của những ước mơ sắp thành hình, lẫn nỗi buồn của những điều sắp phải rời xa. Hành lang lớp học bỗng trở nên thân thương lạ kỳ, bảng đen, phấn trắng, chiếc bàn ghế cũ cũng hóa thành nơi lưu giữ bao kỷ niệm.

Bỗng sợ một ngày, vẫn được nghe thứ âm thanh rền rĩ vang lên trên cây phượng còn sót lại ven đường. Nhưng âm thanh ấy không còn ồn ào, háo hức của lũ học trò. Không còn sự khỏe khoắn, réo rắt thúc giục bước chân hành quân của tuổi trẻ năm nào. Mà là tiếng ve đượm buồn, vang lên như tiếng thở dài của thời gian, như tiếng nấc nhẹ trong lòng của những đứa trẻ sắp phải lớn, sắp phải rời xa mái trường thân yêu.
Dưới tán bàng xanh, vòm phượng đỏ – nơi những câu chuyện tưởng như chẳng bao giờ dứt vẫn còn dang dở, nơi tiếng cười đùa rộn rã hôm nào giờ lẫn trong tiếng nấc nghẹn ngào. “Mai nhớ giữ liên lạc nghe!”, “Tụi mình sẽ còn gặp lại chứ?”, “Đừng quên nhau nha…” – những câu nói tưởng đơn giản mà chan chứa bao điều chưa kịp nói hết. Giây phút ấy, ai cũng nói nhiều hơn, cười nhiều hơn, và rồi… im lặng nhiều hơn – vì chẳng ai muốn khoảnh khắc ấy trôi đi quá nhanh.

Ôi Trường Tư Nghĩa 1 thân yêu của tôi, nơi đã chở che, dạy dỗ và chứng kiến chúng tôi lớn lên từng ngày.
Ôi bạn bè thân yêu của tôi, những gương mặt quen thuộc, những giọng nói thân thương – sao mà gần gũi, sao mà khó quên đến vậy!
Mai này, mỗi người một ngả, biết khi nào mới lại ngồi bên nhau, cùng cười, cùng kể những câu chuyện không đầu không cuối.